Có nhiều cái tên ấn tượng trong trận đấu giữa Liverpool và Manchester City vừa qua, nhưng mình muốn chọn Wataru Endo. Trước hết vì anh chơi hay thật, với bối cảnh là một trận cầu quan trọng bậc nhất mùa giải của Liverpool. Và thứ hai là vì anh là một cầu thủ Á Đông, ít nhiều là một trong những lý do khiến Wataru Endo phải nhận nhiều nghi ngờ khi mới gia nhập Liverpool. Chơi ở một vị trí đòi hỏi rất nhiều sự va đập như tiền vệ phòng ngự tại Premier League, nền tảng thể chất của người Á Đông hẳn không phải một sự bảo chứng cho tính chắc chắn trong suy nghĩ của khán giả.
Nhưng khi đã hòa nhập với môi trường mới, càng ngày Endo chơi càng ổn định và hay. Ở trận đấu với Manchester City, thủ quân đội tuyển Nhật Bản thể hiện sự bình tĩnh và gọn gàng đáng nể trong những quyết định xử lý bóng của mình, kể cả giai đoạn không bóng lẫn có bóng, nhất là phía bên kia chiến tuyến là những người như Rodri, Kevin De Bruyne…
Có thể các bạn biết rồi, ở Nhật Bản, Wataru Endo có biệt danh “Vua đấu tay đôi” bởi trong 3 mùa giải chơi bóng tại Đức, anh là cầu thủ tham gia vào nhiều tình huống tranh chấp nhất cũng như xếp thứ hai về số lần đoạt bóng cũng như tắc bóng thành công ở Bundesliga. Và cần nhấn mạnh rằng chỉ sau 2 mùa giải khoác áo Stuttgart, Wataru Endo đã trở thành đội trưởng CLB.
Một mùa giải chất lượng của Wataru Endo làm mình nhớ đến một chia sẻ của chính anh trong cuộc phỏng vấn với The Times, mà phần nào đó có thể trở thành nguồn cảm hứng cho những cầu thủ Nhật Bản nói riêng, Á Đông hay châu Á nói chung:
“Từ World Cup ở Nga đến World Cup ở Qatar, trong 4 năm rất nhiều điều đã diễn ra với tôi. Từ việc thi đấu ở Nhật Bản tôi đã trở thành đội trưởng Stuttgart và đội tuyển quốc gia. Tôi muốn làm một hình mẫu cho các cầu thủ Nhật Bản khác và nói với họ rằng kể cả bạn không phải tài năng trẻ, bạn vẫn có thể ra châu Âu chơi bóng, thậm chí là đến một đội bóng hàng đầu thế giới như Liverpool.
Tôi muốn cho người Nhật thấy rằng chúng tôi có thể làm được nhiều hơn những gì thế giới nói về chúng tôi. Trước khi tôi trở thành ‘Vua đấu tay đôi’, mọi người, kể cả chính người Nhật đều nghĩ người Nhật không thể thắng trong các cuộc tranh chấp nên chúng tôi phải có một cách chơi khác. Nhưng tôi muốn suy nghĩ mọi thứ một cách bình thường. Và sau đó tôi bắt đầu thắng nhiều pha tranh chấp hơn, dù phải đối mặt những cầu thủ cao, to, mạnh mẽ hơn nhiều”.