Chắc các bạn đã quá quen với thống kê Pedri đá 73 trận trong mùa giải đầu tiên khoác áo Barca, và liên tục dính các chấn thương từ đó tới nay. Từ vị thế mà Sid Lowe của Guardian mô tả là “giúp Messi thấy lại niềm vui chơi bóng”, giờ rất khó vui khi xem Pedri cày ải vì tiền vệ này cứ đá dăm trận lại nghỉ thi đấu.
Giáo sư David Rodriguez Sanz của Đại học Complutense thừa nhận những tổn thương cùng một vị trí của Pedri (cơ gân khoeo) là hệ quả rất rõ của việc hoạt động quá mạnh trong thời gian trước đó. Cơ rách để lại sẹo chứ không liền hẳn, điều này đồng nghĩa Pedri luôn trong tâm thế có thể tái phát chấn thương bất kỳ lúc nào.
Việc sử dụng cầu thủ trẻ như Pedri sao cho hiệu quả luôn là bài toán hóc búa qua nhiều thời kỳ. Nhiều CLB có xu hướng ép chín cầu thủ trẻ (đa phần vì không còn phương án), kéo theo việc nhiều tài năng chớm nở không bao giờ vươn được tầm cỡ thế giới kỳ vọng.
Lý do cơ bản nhất là chấn thương. Việc ép cầu thủ trẻ thi đấu quá nhiều khi nền tảng thể chất chưa đủ vững để đáp ứng cường độ cao khiến cơ thể cầu thủ bị bào mòn nhanh chóng. Những chấn thương dễ tới hơn, kéo theo việc nghỉ thi đấu.
Lấy ví dụ đơn giản trong chạy bộ. Việc các bạn chạy được quãng đường dài bao nhiêu, phụ thuộc vào số quãng đường bạn tích lũy trước đó (mileague). Ví dụ, bạn chạy 5km/ngày liên tục trong 2 tháng. 100% bạn sẽ chạy được cự ly 21 km, dù thể chất không cần quá khỏe. Cơ xương khớp khi đó đã có thời gian làm quen với khối lượng vận động, và khi cần sẽ chịu được cường độ cao.
Ngược lại, kể cả khi bạn khỏe sẵn, nhưng mới tích lũy 5 km/ngày trong 4 ngày liên tục, việc chạy luôn lên mức 21 km/ngày rất có khả năng sẽ tạo ra chấn thương đầu gối.
Bí quyết ở đây nằm ở hai thứ: khối lượng vận động tăng và thời gian nghỉ.
Việc Pedri đá 73 trận trong mùa giải 2020/21 không quan trọng bằng việc tiền vệ này chơi bao nhiêu trận ở mùa giải trước đó. Câu trả lời là 41 trận (38 cho Las Palmas và 3 cho U19 Tây Ban Nha). Chỉ sau một mùa, Pedri tăng số trận lên 73%. Không cơ bắp nào có thể tải được khối lượng tăng đột biến (và kéo dài) kiểu này.
Pedri cũng không hề có thời gian nghỉ để phục hồi cơ bắp. Anh ra sân liên tục cho Barca, U21 Tây Ban và Đội tuyển Tây Ban Nha. Vào thời điểm lẽ ra được nghỉ (sau Euro), Pedri còn đá cho cả đội Olympic.
Trong thể thao, nghỉ ngơi cũng là tập luyện. Việc hồi phục đóng vai trò tối quan trọng trong hành trình phát triển đều của các cơ xương khớp.
Không khó để các bạn tìm được ví dụ về các cầu thủ không thể vươn tầm vì bị chín ép. Vậy thì mình sẽ lấy một ví dụ cầu thủ “thoát” được chín ép để có sự nghiệp thành công: Kasper Schmeichel.
Cậu con trai của Peter Schmeichel nổi tiếng từ rất sớm. Mùa 2007/08, Kasper khi ấy mới 21 tuổi, giữ sạch lưới 3 trận đầu mùa cho Man City, trong đó có trận thắng 1-0 trước Man United (nhấn mạnh đây là mùa 2007/08). Đến vòng 4, Man City gặp Arsenal, Kasper đẩy phạt đền của Robin van Persie. Sau cùng, Man City vẫn thua, nhưng Schmeichel con được bầu hay nhất trận.
Các bạn đoán thử xem Kasper làm gì tiếp? Anh bắt thêm 4 vòng cho Man City trước khi không bắt thêm trận nào cho MC đến hết mùa giải. Kasper bị đẩy sang cho mượn tại Cardiff City và nhiều CLB khác.
Sự nghiệp sau đó của Kasper là chuỗi ngày chơi cho các CLB hạng dưới trước khi tới Leicester City vào năm 2011. Phần còn lại chắc tất cả đều đã biết. Dám cá là CĐV trung lập khi nhìn Kasper Schmeichel thi đấu cho Leicester sẽ thấy sốc vì vóc dáng của thủ thành đã thay đổi trời vực so với đầu mùa 2007/08. Anh dày mình hơn, đô con hơn.
Ở những môi trường cạnh tranh ít, áp lực không nhiều, được nghỉ ngơi phục hồi, Kasper đã tự hoàn thiện để toàn diện hơn. Điều này hơi khó trong môi trường Premier League 2007/08, thời điểm Big 4 vẫn quá mạnh, và hoàn toàn có thể nhấn chìm sự tự tin của bất kỳ thủ môn trẻ nào. Schmeichel bằng nhiều cách, đã thoát được, và sau cùng có một sự nghiệp khá trọn vẹn.