Từng là 1 tài năng rất triển vọng của Man United nhưng sau đó sự nghiệp của Nick xuống dốc và anh không thể vươn tầm lên thành ngôi sao.

Nick Powell hối hận khi đến M.U

Năm 18 tuổi Nick Powell được xem là một viên ngọc sáng của bóng đá Anh và được đích thân Sir Alex Ferguson đi xem giò để rồi đưa về Old Trafford khi vừa tròn 19. 11 năm sau ở tuổi 30, anh chuyển xuống chơi tại giải hạng 4 cho Stockport County sau khi bị Stoke City thanh lý hợp đồng. Từ một tiền vệ trẻ được người Anh gọi là Paul Scholes 2.0 giờ đây Powell chỉ còn là một tiền vệ chơi cho đội League Two và về nhà làm bố của 3 cô công chúa nhỏ.

CLB Stockport County nơi Powell sẽ chơi bóng là một đội nhỏ bé thuộc Greater Manchester, họ thậm chí chỉ có một trụ sở chính và nơi luyện tập nằm sát nhau ngay đại lộ đường M60. Đối diện với trụ sở chính của Stockport County là trung tâm tập luyện cũ của Man City bỏ hoang nhiều năm và ở gần với nơi ngày xưa đội trẻ của Man United tập luyện giờ đây đã trở thành cánh đồng không hiu quạnh. Stockport County thậm chí còn ngụp lặn nhiều năm liền ở Nations League (Giải bán chuyên), mùa trước Stockport County thua ở trận play-off lên chơi tại League One.

Nick Powell giờ đã là 1 chàng trai già dặn
Nick Powell giờ đã là 1 chàng trai già dặn

Wxeham của Ryan Reynolds hay vài CLB tới từ Saudi Pro League, VĐQG Úc đã gửi đề nghị tới Nick Powell tuy nhiên anh chọn Stockport County là vì anh muốn được thi đấu gần gia đình tại Manchester và cảm thấy quá đủ với môi trường bóng đá đỉnh cao nên chọn 1 CLB ở vùng Tây Bắc nước Anh là nơi phù hợp với mình tiền bạc không còn là vấn đề quan trọng nữa.

Nick Powell giờ đây đang theo học các bằng về kinh tế, tài chính và chuẩn bị gia nhập tập đoàn Premier Wealth Solutions – Nơi chuyên hỗ trợ các cầu thủ quản lý dòng tiền của họ tốt nhất để tránh phá sản. Nói về ký ức năm đó, Nick cho biết:

“Tôi đã tin rằng mình là một trong số những cầu thủ 18 tuổi giỏi nhất của nước Anh thời bấy giờ. Nhưng nhìn những gì người khác đã làm được trong sự nghiệp của họ, so với những gì tôi đã trải qua. Thật nực cười khi cái tên gọi ‘wonderkid’ giờ đây chỉ làm người ta nhắc về tôi của ngày xưa còn bây giờ mọi thứ trở nên thật vô nghĩa.

Một ngày cuối tháng 5/2012 khi tôi cùng Crewe thi đấu trên sân nhà của Aldershot, tôi đã có một pha đánh đầu thành bàn trước sự chứng kiến của Sir Alex Ferguson. Khi đó tôi không nghĩ rằng ông ấy đã chọn tôi sau khi đích thân tới sân để xem tôi thi đấu. Tôi là cầu thủ trẻ tốt nhất của Crewe, tôi ghi bàn giúp họ lên chơi tại League Two trong trận chung kết Play-off và đó là mùa giải tuyệt vời nhất đời tôi.

Trước đó Arsenal đã liên hệ với Crewe và ngỏ ý nói rằng giáo sư Wenger muốn tôi tới London chơi bóng. Thật sự tôi đã hứng thú với viễn cảnh được tận hưởng thứ gọi là Wenger-ball, được thi đấu cùng Robin Van Persie. Thế nhưng sự xuất hiện của Sir Alex Ferguson đã thay đổi tất cả. Bạn không thể nào từ chối lời mời từ Manchester United và Sir Alex Ferguson, không thể. Nhưng nếu tôi biết Sir Alex sẽ nghỉ hưu một năm sau đó thì tôi đã lựa chọn Arsenal và khi đó sự nghiệp của tôi có lẽ sẽ khác.

Chuyển tới Man United một giấc mơ trở thành sự thật đối với tôi. Tôi đã chơi được vài trận và có khởi đầu vô cùng tuyệt vời. Tôi đã nghĩ mọi thứ có lẽ như vậy là hạnh phúc cho đến khi khối u ở đốt sống lưng đã lấy đi của tôi cơ hội. Tháng 3 tôi được khuyên nên phẫu thuật để loại bỏ hoàn toàn khối u lành tính đó. Tôi tới văn phòng của Fergie và hỏi ông ấy liệu tôi có thể thi đấu thêm vài trận để đạt đủ số trận yêu cầu và đoạt huy chương vô địch Premier League cùng đội hay không. Sir Alex đã khuyên tôi và rồi quyết định phẫu thuật ngay lập tức.

Cuộc phẫu thuật diễn ra suôn sẻ nhưng khi tỉnh dậy thứ tôi chứng kiến đầu tiên chính là tin tức Sir Alex Ferguson quyết định nghỉ hưu. Mọi thứ như đóng sầm lại ngay trước mắt tôi. Và sự nghiệp tôi xuống dốc từ đó. Khi Sir Alex còn ở Carrington không một cầu thủ trẻ nào được đi xe xịn và mang giày thi đấu nhiều màu sắc, nhưng khi ông ấy rời đi David Moyes tới và mọi thứ đã bị xáo trộn. Phil Neville làm HLV đội trẻ và cách ông ấy sắp xếp nhân sự vô tình khiến tôi và nhiều người nữa dần đánh mất những khả năng của mình.

Nick Powell:’Năm đó, nếu biết Sir Alex giải nghệ tôi đã chọn đến Arsenal thay vì M.U’

Tôi chơi tiền vệ trung tâm nhưng Phil lại bắt tôi phải dạt cánh và nói rằng tôi cần phải biết đa năng để có thể trụ lại tại Manchester United. Tôi vừa trở lại sau khi phẫu thuật không được tập luyện phục hồi và chúa ơi tôi không nghĩ mình lại phải chơi ở vị trí vốn không phải chỗ mình có thể đá. Nhưng tôi đã tự nhủ tôi cần phải ổn định lại và chiến đấu cho vị trí tại đây.

Sau đó tôi được đưa sang Wigan và rồi là Leicester City. Nigel Pearson (HLV của Leicester khi đó) đã mua một cầu thủ mới và đuổi tôi trở lại United, nhưng họ lại lên báo nói rằng trả tôi về lại MU chỉ vì thái độ và thiếu chuyên nghiệp. Mọi người bắt đầu lan truyền tin đồn này và rồi ai cũng xem tôi như một thằng mắc bệnh ngôi sao và không còn ai đủ kiên nhẫn với tôi. Tôi không nghĩ rằng một thằng nhóc được Sir Alex bỏ ra £6m mang về và ghi bàn trong trận ra mắt ngay tại Old Trafford giờ đây lại có kết cục như thế này.

Tôi liên tục bị HLV tiếp theo của United bắt xuống đội U21 thi đấu. Tôi không nghĩ mình đáng bị như vậy, dù tôi cố gắng luyện tập như thế nào cũng không thể đáp ứng nhu cầu của ông ấy..”

Cập nhật kèo cá cược nhà cái các trận đấu với tỷ lệ trúng thưởng cao. 

Tác giả: Đỗ Bằng Quý

Giới thiệu: Đỗ Bằng Quý là một nhà bóng thể thao, bóng đá rất được yêu thích tại Việt Nam hiện nay. Ngoài ra, anh còn nổi bậc khi tác nghiệp tại các giải bóng đá lớn, các sự kiện thể thao hàng đầu khi được tổ chức.