Trong bóng đá hiện đại, với việc các đội bóng ngày càng có xu hướng khai thác nách trung lộ (half-space) nhiều hơn thì ở chiều ngược lại, phòng thủ với tuyến nghiêng cũng phổ biến hơn.
Với việc thu hẹp cự ly đội hình và dịch chuyển nghiêng qua lại tùy theo xu hướng di chuyển của quả bóng, khoảng cách giữa trung vệ và hậu vệ cánh sẽ được thu hẹp lại qua đó khiến những pha di chuyển chồng biên trong đâm vào nách trung lộ sẽ khó tiếp cận khung thành hơn bởi phía sau lưng một hậu vệ cánh sẽ luôn có ít nhất 1 trung vệ bọc lót.
Tuy nhiên, Manchester United của Ten Hag đã không hề chơi như vậy.
Tại 1/3 giữa sân, hàng phòng ngự 4 người của United được triển khai ở một cự ly rất rộng, trải đều chiều ngang mặt sân với vô vàn khoảng trống mở ra – những khoảng trống này sẽ lần lượt được 6 cầu thủ bên trên khỏa lấp.
Kobbie Mainoo (ở bên trái) và Amrabat (ở bên phải) sẽ thay phiên nhau kiểm soát hai nách trung lộ (half-space) và zone 14. Tất cả những cầu thủ còn lại, tức là tới 4 người sẽ án ngữ dày đặc ở trung lộ, sử dụng quân số đông khủng khiếp này để ép Manchester City phải đưa bóng ra hai cánh.
Và tại đây, Diogo Dalot và Wan-Bissaka sẽ 1 đấu 1 với những nhân tố chơi mở rộng của City như Bernardo Silva và Gvardiol. Họ có lợi thế lớn bởi ngoài đâm thẳng tới phía trước, Silva và Gvardiol không còn lựa chọn nào khác – tức là Dalot và Wan-Bissaka chỉ cần đảm bảo nguyên tắc phòng ngự “bóng – người – cầu môn – trên một đường thẳng” vậy là đủ.
Cấu trúc phòng ngự của Ten Hag nếu chia theo chiều dọc thì là 424 còn ở chiều ngang sẽ là 191 – tức là ngoài 2 hậu vệ cánh toàn bộ 9 cầu thủ sẽ tập trung hết ở trung lộ.
Cách phòng ngự có phần cực kỳ cực đoan này hóa ra lại rất hiệu quả trước một Manchester City biến ảo và hùng mạnh. Điều này phần nhiều đến từ việc đội hình ra sân của Pep Guardiola có quá ít cầu thủ có khả năng chạy chỗ tấn công ra sau lưng hàng thủ đối phương – trong khi quá thừa những tiền vệ kĩ thuật sở hữu xu hướng chơi bóng quay lưng với khung thành.
Những tiền vệ như Phil Foden và Kevin De Bruyne tuy rất xuất sắc nhưng lại không thường tạo ra những pha chạy chỗ đâm thẳng vào khoảng trống hàng phòng ngự của đối phương – những pha di chuyển kiểu này cốt không phải để nhận đường chuyền bóng mà đơn giản là chạy chỉ để chạy, chạy để thu hút người theo kèm, kéo lệch hàng tiền vệ đối phương, tạo ra sự hỗn loạn qua đó mở ra khoảng trống.
Trong suốt hiệp thi đấu đầu tiên, chuỗi chuyền bóng của Manchester City gần như bị chặn đứng mỗi khi tới chân Bernardo Silva (như ảnh mô tả). Họ chỉ tạo ra 3 cú sút, cả 3 đều là dứt điểm từ xa, chạm bóng 13 lần trong vòng cấm thì có tới 9/13 lần chỉ là ở rìa vòng cấm.
Việc đưa vào sân Julian Alvarez và Doku trong hiệp 2 dĩ nhiên là những lựa chọn rất sáng suốt. Sự linh hoạt của tiền đạo người Argentina giúp khuấy đảo không gian between the lines vốn rất “yên bình” ở hiệp 1.
Thay vì quá cầu toàn và liên tục đưa bóng ra cánh rồi gặp bế tắc, Manchester City dũng cảm đâm thẳng vào trung lộ vốn vô cùng dày đặc của United, Stones và các trung vệ sẽ dẫn bóng thẳng vào mặt tuyến phòng ngự đầu tiên của Manchester Untied (4 cầu thủ dăng ngang chơi cao nhất).
Nếu họ tiến lên áp sát Stones, khoảng trống sẽ mở ra – ngược lại nếu họ lùi (giống như ảnh mô tả, Bruno đã lùi trước đà dẫn bóng), liên kết chuyền bóng sẽ được mở ra, bóng được nhồi vào trong và Rodri sẽ xuất phát băng lên hỗ trợ trước mặt. Từ vị trí này, số 6 của Manchester City có thể tiếp tục phát triển tình huống tấn công đi mọi hướng, tùy vào xu hướng xô lệch đội hình của United.
Thường thì đó là tỉa ra cánh cho Doku – chuyên gia 1 đấu 1 của họ. Vị thế nhận bóng của Doku trong hiệp 2 rất khác Bernardo Silva trong hiệp 1. Nếu như Silva phải 1 đấu 1 với Dalot ở 1/3 giữa sân thì Doku đã được dọn cỗ và tiếp cận 1/3 cuối sân.
Đó cũng chính là cách mà Pep Guardiola xoay chuyển tình thế thành công ở hiệp 2, lối phòng ngự dăng ngang 4 người ở trung lộ của Ten Hag càng trở nên lỏng lẻo hơn nữa khi họ phải cắt thêm một người ra 2 đấu 1 với Doku. Trong nhiều thời điểm Manchester United phải co cụm toàn bộ 11 người lọt thỏm trong vòng cấm.
Tuy vậy, vẫn là quá muộn để cứu vãn tình hình. Công bằng mà nói, Manchester United đã có một trận đấu hay và xứng đáng lên ngôi vô địch.
Nhìn vào sự phấn khích của cả Thế giới trước chiếc Cup FA danh giá mà United giành được, rõ ràng Ten Hag đang cho thấy mình đi đúng hướng và niềm tin mà người hâm mộ dành cho ông là xứng đáng. Hy vọng HLV người Hà Lan sẽ có một sự nghiệp dài lâu ở Old Trafford.
Xem nhan dinh soi keo bong da mỗi ngày để ăn thưởng dễ dàng.