Trước trận derby London với Arsenal, HLV Mauricio Pochettino nói thế này: “Palmer vắng mặt trước Arsenal sẽ là một thử thách tích cực. Nếu là các cầu thủ, tôi sẽ ra sân để chứng tỏ đây là CLB Chelsea chứ không CLB Cole Palmer”.
Cole Palmer vắng mặt thật, còn Chelsea thua Arsenal 0-5.
Điều kỳ quặc nhất trong câu chuyện này nằm ở chỗ thất bại này dường như không tạo ra vấn đề gì với Chelsea ngoài các phản ứng vốn đã rất tiêu cực của CĐV kể từ đầu mùa. Pochettino dường như không có vẻ sẽ bay ghế khi thua tan nát trước kình địch cùng thành phố và kém đội đứng thứ 4 tới 19 điểm khi Premier League còn vỏn vẹn 6 vòng.
Vài ngày trước, báo chí Anh tiết lộ Pochettino vẫn nhận sự ủng hộ tuyết đối từ phòng thay đồ Chelsea. Sau khi thua 0-5 trước Arsenal, nhà cầm quân người Argentina từ chối đổ lỗi tới các học trò, thậm chí bảo vệ họ khi nói: “Tôi không thất vọng vì các cầu thủ. Có quá nhiều chi tiết lẫn trở ngại dẫn tới kết quả này.
Đội bóng vẫn đang trong quá trình tái thiết và luôn có rủi ro trong thời điểm này. Vào những ngày không như ý, chúng tôi sẽ cực tệ. Vào một ngày đẹp trời, chúng tôi có thể làm mọi điều”.
Nếu có gì để mô tả về Chelsea lúc này, thì hẳn là CLB này có những đặc điểm khác trời vực so với chính Chelsea mà tất cả biết (và có thể yêu mến) suốt hơn 20 năm qua.
Thứ khiến Chelsea được mến mộ vào nửa cuối những năm 2000s có thể gói gọn trong hai chữ: Cái uy. Từ Terry, Lampard, Drogba, Ballack đến Alex, Cech… tất cả đều áp đảo đối thủ về ngoại hình tới khí chất. Bắt nạt Chelsea ngày đó là chuyện không tưởng. Chính Chelsea mới là đội đi gieo rắc nỗi sợ.
Cái uy này còn tới từ sự quyết đoán đến “máu lạnh” của ông chủ Roman Abramovich. Không HLV nào chắc chắn giữ ghế, kết quả không ổn là chia tay. Phong cách quản lý nhân sự kiểu này khiến Chelsea luôn tìm ra cách tái tạo năng lượng (dù công bằng là hơi tốn tiền). Điều quan trọng là nó rất hiệu quả.
Giờ thì ngược lại. Có cảm giác Chelsea lúc này sẵn sàng thua trước bất kỳ CLB nào. “The Blues” không áp đảo đối phương về ngoại hình, không thể hiện được tính cách trên sân, và dĩ nhiên không khiến đối thủ cúi đầu khi đối mặt.
Không HLV nào của Chelsea hơn 20 năm qua thua nhiều như Pochettino mà không bị sa thải. Cái uy, sự quyết đoán máu lạnh từng khiến những CĐV mê mẩn của Chelsea đã biến mất, thay vào đó là những úy lạo về “tương lai”, về “tái thiết”. Ở đẳng cấp của Chelsea, những khái niệm tưởng chừng như rất xa xỉ này giờ đang là chuyện thường ngày.
Chuyện gì đã xảy ra với Chelsea tại Emirates? “The Blues” đơn giản là giơ người để Arsenal tập đấm. Cũng có những phản kháng, nhưng hoàn toàn không đáng kể khi tất cả đều rơi vào chân Nicolas Jackson, một tiền đạo chắc chắn đang không đủ đẳng cấp để chơi cho Chelsea.
Như lời Pochettino nói, thì đấy có thể chỉ là một ngày tồi tệ của Chelsea. Song những ngày tồi tệ này có vẻ đang đến hơi nhiều. Chelsea nên cẩn thận. Nếu tình trạng này diễn ra đủ lâu, người ta sẽ dần quên Chelsea từng là gì. Lúc ấy, có hay không việc là Cole Palmer Football Club có lẽ cũng không quan trọng nữa.
Theo dõi Kèo Chuẩn bóng đá mỗi ngày để có cơ hội ăn thưởng cao.