Trong cuộc đấu với Chelsea, Man Utd của Ten Hag đã có tổng cộng 28 cú sút, 9 trong số đó trúng đích. Họ có 2 bàn thắng, và thậm chí có thể hơn, khi số bàn thằng kì vọng của họ là 4.07 xG.
Không thể tin nổi khi đây là màn trình diễn của 1 CLB vừa thua Newcastle ít hôm. Với Man Utd vào lúc này, không thể chỉ đưa lăng kính chuyên môn để soi xét. Và chẳng thể bảo Ten Hag không có triết lý, thiếu đi ý tưởng. Một người từng đưa Ajax vào tới bán kết Champions League, đi tới chung kết FA CUP, vô địch League Cup cùng Man Utd ngay mùa giải đầu tiên, thì không thể nhận định là một HLV kém.
Vậy khi không thể soi xét về chuyên môn thuần túy, Ten Hag phải giải quyết những thứ bên lề sân cỏ. Những thứ là tàn dư từ một thượng tầng lộn xộn, một cách vận hành thiếu nhất quán. Hay gọi rộng hơn là một cuộc cách mạng tổng thể.
Không có cuộc cách mạng nào là bình yên.
Ronaldo là người đầu tiên, lí do lớn nhất có lẽ vì Ronaldo đã đặt mình ở một vị thế lớn hơn Ten Hag hay thậm chí là Man Utd. Nếu Ronaldo trẻ như Sancho thì có lẽ anh cũng đã được trao thêm cơ hội giống như cái cách Sancho được đưa đến Hà Lan để “chữa lành” trước khi trở lại. Dù sau đó, Sancho cũng chọn một cách không thể tệ hơn để tự loại bỏ mình.
Người tiếp theo phải rời đi là De Gea vì một mức lương trên trời, một lần nữa chúng ta lại thấy Ten Hag đúng. Dù phũ phàng với một công thần, nhưng De Gea vẫn đang thất nghiệp. Đơn giản là anh đã được BLĐ Man Utd định giá sai.
Giữa lằn ranh này, Harry Maguire có lẽ là người mang theo tinh thần Ten Hag mong muốn nhất. Cựu đội trưởng Harry Maguire, người bị tước băng đội trưởng, mất vị trí chính thức nhưng đã trở lại bằng sự chuyên nghiệp và tinh thần cống hiến. Nó cũng giống như cái cách McTominay đã thể hiện, hay cả Garnacho, người đã đẩy Rashford lên băng ghế dự bị.
Một thông điệp rõ ràng của Ten Hag được gửi đi : “Tôi chọn đội hình bằng phong độ, chứ không phải là hào quang quá khứ”.
Và điều cuối cùng, tuyên chiến với truyền thông. Người gần nhất cấm cửa truyền thông đến Old Trafford là ai? Sir Alex Ferguson. Man Utd luôn là “miếng mồi béo bở” của truyền thông, và trong nhiều năm những tin tiêu cực về đội bóng luôn nằm trong Top Trending. Ten Hag cấm cửa 4 đơn vị tới họp báo, trùng hợp thay 2 trong số này là Samuel Luckhurst của Manchester Evening News và Rob Dawson của ESPN cũng là những người khi xưa bị Sir Alex “cấm cửa”.
Ngay sau án cấm này, Man Utd đã thắng, và thắng một cách thuyết phục. Điều đó càng cho thấy đội bóng này có thể đá hay, đá tốt. Nhưng những thứ bên lề đang là vật cản của những đôi chân. Khoan bàn về cuộc đua Top 4 hay Châu Âu, trước mắt họ cần một cuộc cách mạng toàn diện.
Man Utd thời hậu Sir Alex đã luôn chọn đứng về cầu thủ, và kết quả chúng ta đã rõ. Lần này, có lẽ họ nên đưa ra một quyết định khác.
Click ngay nhan dinh bong da ma cao để tham khảo những tỷ lệ kèo ăn cao của chúng tôi.