15 phút đầu tiên của trận El Clasico hoàn toàn thuộc về Barcelona, không chỉ bởi họ có được bàn thắng dẫn trước từ sớm, mà còn bởi việc cách vận hành cấu trúc 3-2-5 khi có bóng của họ dễ dàng khiến cấu trúc 4-4-2/5-3-2 phẳng khi không có bóng của Real Madrid gặp vấn đề trong việc hạn chế khoảng trống giữa 2 tuyến.
Kế hoạch ban đầu của Real Madrid, như thường lệ, vẫn là việc chơi không bóng bằng hệ thống 4-4-2, rồi khi bóng qua vạch giữa sân, Federico Valverde tự động lùi xuống ngang hàng với đường line phòng ngự, để Dani Carvajal kiểm soát tiền vệ tấn công chơi ở half-space của đối phương.
Barcelona dễ dàng tạo ra liên tiếp các tình huống tạo lợi thế quân số ở khu vực giữa sân, xuất phát từ việc 3 trung vệ với 2 tiền đạo, rồi 4 tiền vệ ở giữa sân theo khối ô vuông với 2 tiền vệ trung tâm đối phương. Bàn thắng của Ilkay Gundogan có một phần ở yếu tố may mắn, nhưng ở pha triển khai bóng trước đó, đội bóng của Xavi Hernandez đã tuần tự đưa bóng qua các cầu nối triển khai tấn công giữa các tuyến phòng ngự đối phương một cách dễ dàng.
Sự điều chỉnh đầu tiên của Carlo Ancelotti đến sau khoảng 15 phút.
Real Madrid có sự thay đổi, khi Aurelien Tchouameni cùng Jude Bellingham được yêu cầu di chuyển trực diện vào vị trí của 2 tiền vệ trung tâm Gavi và Ilkay Gundogan. Ít nhất thì sự điều chỉnh này không khiến Real Madrid đánh mất hoàn toàn thế trận và bị đẩy sâu về khu vực sân nhà. Vẫn có những khoảnh khắc xuyên suốt trận đấu Toni Kroos không thể kiểm soát được Fermin Lopez ở các khoảng trống ở hành lang trong lệch phải, hay việc 2 tiền đạo của Real Madrid chọn sai thời điểm gây áp lực và khiến cự ly đội hình bị xô lệch mà thiếu đi sự đồng bộ.
Với phương án gây áp lực này của Real Madrid, cũng cần phải nói rằng Barcelona đã phản xạ theo cách không phải tối ưu nhất có thể. Ferran Torres hoàn toàn đủ khả năng để tham gia nhiều hơn vào khâu triển khai bóng để khiến Toni Kroos rơi vào thế 2v1 cùng bản thân tiền đạo này và Fermin Lopez, nhưng sự tham gia của Torres chỉ đến ở 1,2 khoảnh khắc ít ỏi trong 60 phút đầu tiên.
Real Madrid chơi không bóng không phải xuất sắc cho lắm, nhưng Barcelona cũng không cho thấy sự áp đặt ở khả năng triển khai bóng của mình.
Sự thay đổi thứ 2 của Carlo Ancelotti, quen thuộc hơn, đến ở thời điểm 30 phút cuối trận. Toni Kroos và Luka Modric thay thế vị trí của nhau trên sân đúng theo thời lượng thi đấu cho phép của cả 2 ở mùa giải này, Joselu vào sân thay cho Rodrygo và trước đó là sự xuất hiện của Camavinga ở vị trí hậu vệ trái.
Real Madrid vẫn duy trì cấu trúc theo kiểu 2-3-5 trên phần sân đối phương. Tuy nhiên, ngoài 2 trung vệ, thì cách bố trí nhân sự là khác biệt. Tuyến 3 người gồm Valverde, Tchouameni và hậu vệ trái Camavinga (người gọn gàng với quả bóng hơn nhiều so với Mendy). Vinicius Jr trở lại với hành lang cánh trái, Joselu đá tiền đạo đỉnh, Carvajal dâng cao ở biên phải, Jude Bellingham vẫn tự do ở half-space lệch trái, còn Modric thì được phép di chuyển gần bóng và tạo lợi thế quân số.
Hiệu quả đáng nói nhất của sự thay đổi này đến ở việc Real Madrid giữ được quả bóng lâu hơn trên phần sân đối phương, và chắc chắn hơn trong thời điểm chuyển đổi phòng ngự. Real Madrid có Toni Kroos tỏ ra bình tĩnh ở 1/3 giữa sân nhưng thiếu tính gắn kết ở 1/3 cuối sân với những nhân sự còn lại ở tuyến trên. Còn Real Madrid có Luka Modric trên sân thì đơn giản hơn trong việc phát triển bóng từ 1/3 giữa sân, nhưng lại tỏ ra gắn kết hơn trong những tình huống kiểm soát bóng ở khu vực 1/3 cuối sân. Như đã nói, thời điểm hiện tại, việc cả Kroos và Modric cùng xuất hiện trên sân diễn ra ở tần suất rất hạn chế.
Một thế trận không quá vượt trội của bất kì đội bóng nào, thậm chí nếu nói không quá thì cả hai đội đều có những hạn chế trong cách vận hành của mình. Hai khoảnh khắc của Jude Bellingham là thứ tạo nên khác biệt. Song, trong sự khác biệt đó, thỉ những điều chỉnh nhỏ của Carlo Ancelotti đã khiến thế trận của Real Madrid không bị tuột đi quá xa tầm kiểm soát.
Chúng tôi đem đến cho bạn san choi soikeo công bằng, tỷ lệ ăn thưởng siêu cao.